Fight club

Chìm đắm trong lãng quên. Bóng tối, im lặng, và toàn diện. Tôi tìm thấy tự do. Mất hết hy vọng là được tự do….

Tôi không ngủ nghê gì được suốt sáu tháng trời. Tôi không ngủ được. Bị mất ngủ thì chẳng còn thứ gì là thực cả. Mọi thứ lúc nào cũng ở xa xa. Mọi thứ là bản sao của bản sao của bản sao. Khi sự khám phá khoảng không sâu thẳm tăng lên, thì tên của các liên đoàn là tên của mọi thứ. Tinh cầu IBM. Dải Ngân hà Microsoft. Hành tinh Starbucks…Tôi lướt qua catalogue và tự hỏi: “Kiểu nhà bếp nào cho thấy tôi như một con người?”

Khỉ gió thật, cả một thế hệ đi bơm xăng. Hầu bàn. Nô lệ mặc cổ áo trắng. Quảng cáo khiến chúng ta theo đuổi những chiếc xe và áo quần. Làm những việc ta ghét để có tiền mua những thứ ta không cần. Chúng ta là những đứa trẻ đứng giữa lịch sử. Không mục đích và nơi chốn. Chúng ta không có Cuộc chiến Vĩ đại. Không có Sự phiền muộn to lớn. Cuộc chiến vĩ đại của chúng ta thuộc về tinh thần. Sự phiền muộn to lớn của ta là cuộc sống của ta. Chúng ta đều được giáo dục trên tivi để tin rằng ngày nào đó ta sẽ là triệu phú và siêu sao điện ảnh và ngôi sao nhạc rock. Nhưng không đâu. Chúng ta đang từ từ học được sự thật. Và chúng ta rất, rất tức giận.

– Trích phim Fight Club.

fight club

p/s: Phải mất hơn 1 tháng rải rác từ tháng 7 cho đến tháng 8, mình mới xem xong Fightclub. Kể từ lần được bạn giới thiệu American History X, bị điêu đứng vì Edward Norton, nên tìm phim của anh ấy xem dần. Và đầu tiên là Fight Club.

Ấn tượng ban đầu là điểm của nó quá cao – nên ban đầu xem không có nhiều ấn tượng lắm, nhưng không tua đoạn nào, mà chậm rãi xem hết để coi tại sao nó lại được đánh giá cao. Vì xem trong hoàn cảnh rất chi là bận, mệt, nên thường chỉ bắt đầu được vài phút là hai mắt mỏi không cưỡng lại cơn buồn ngủ được. Và lần cuối cùng là sáng qua, xem được một mạch 45 phút cuối phim.

Giờ thì em đã biết vì sao em đa nhân cách rồi, chắc tại xem phim nhiều quá. Mà lại là phim của bác David Fincher. Lần đầu là Se7en xem tình cờ trên TV thôi, nhưng mà bị cực thích. Nói chung thì em vẫn bị điêu đứng vì các anh

Tình cờ, em lại đã được xem và đều bị ấn tượng với mấy phim của bác David Fincher. Công nhận phim của bác vừa đau tim vừa đau đầu Dù sao phải cảm ơn bác đã giúp em có cảm tình hơn với anh Brad Pitt. Trong phim của bác anh ấy mới thật tuyệt vời làm sao, còn trong các phim khác em không có chút cảm xúc gì với anh ( à, em nhầm phải trừ The Curious Case of Benjamin Button – phim này em không có thích, nhưng dù sao thì Pitt trong phim này cũng rất đẹp )

Xem Fight Club thì càng khẳng định rằng em bị đa nhân cách, còn về bệnh tâm lý thì xem phim này xong em quay lại tự vấn bản thân: Liệu mình có bị bệnh tâm lý giống nhân vật trong phim không nhỉ? Anh ta tham gia rất nhiều câu lạc bộ trị liệu tâm lý. Em thì cũng gia nhập vài hội, mà hội nào cũng hay, có hội thân đến mười mấy năm, có hội mới vài tháng mà đã bị mê rồi. Có lẽ phải đi gặp bác sỹ tâm lý

Tóm lại nữa, nhân việc nhắc lại cái bài viết về “Những ‘hiểm hoạ’ bất ngờ khi gửi con du học” – hôm trước các bạn share và bàn luận nhiều quá, hôm nay em chỉ có cái ý kiến rằng: em thấy là chẳng cần phải đi du học mà xem phim Mỹ nhiều nó cũng dễ bị mấy cái “họa” giống thế. May là em không chỉ mê phim Mỹ mà cũng xem nhiều phim tình cảm Hàn Quốc nữa nên triệu chứng có vẻ thuyên giảm

Dù sao thì chẳng riêng gì mình mình, nhiều người giống mình – xem Fight Club xong em thấy an ủi vậy.

Hanhfm – 31.8.2014

Comments

comments

Rate this post

Related Posts

Mẹ ơi sao mình lại ăn thịt các con vật?

– Mẹ ơi sao mình lại ăn thịt các con vật? – Vì chúng ta ăn là để lớn lên. – Mình không ăn thì sao? – Mình không ăn thì sẽ không lớn được. – Mình không ăn các con vật thì con vật có ăn mình không? -…. Có con vật nó ăn…

Maximilian Hecker

Chẳng hiểu sao mình lại ghét mùa xuân đến thế… Ghét cái khung trời u ám… mưa lâm thâm… đường trơn, ướt… sàn nhà, quần áo, đồ đạc… tất cả cũng ẩm thấp, ủ rột… Còn không khí mang đến một cảm giác khó chịu, chẳng hiểu mình đang nóng, hay đang lạnh. Và mùa…

Mặt Trời Mù – Curzio Malaparte

Cái làm hư hỏng con người, cái làm cho con người trở nên dữ tợn, hèn nhát, ích kỷ, chính là ý thức về cái chết. Loài vật chúng nó chỉ có cái bản năng sinh tồn, có thể là một linh cảm xa xôi nào đó. Nhưng loài vật không ý thức cái chết.…

Mật hẹn – Trích Điều gì xảy ra, ai biết – Kim Young Ha

Thuốc lá nàng hút bao giờ cũng là hiệu Gauloise . Gió sông cuộn lấy làn khói thuốc nhả ra từ phổi nàng, bay lên hư không và lan toả ra. Giống như là chờ đọi. Làn khói bay ngang qua chỗ tôi, bay cao hơn, đến nơi hơi nước ngưng tụ đợi lúc rơi…

Marriage Story – Một cuộc hôn nhân đẹp

Marriage Story là một bộ phim về một cuộc hôn nhân đẹp như mơ giữa một nam đạo diễn và một nữ diễn viên. Kết quả cho tình yêu của họ là một cậu con trai kháu khỉnh. Họ đã có một cuộc hôn nhân thật hạnh phúc cho đến khi… xem phim bạn sẽ…

Marley và tôi

Tôi thấy lúng túng bởi nỗi tiếc thương sâu sắc đến nhường nào dành cho con chó này, sâu sắc hơn đối với vài người mà tôi từng biết. Không phải tôi coi cuộc đời một con chó ngang với cuộc đời của một con người, nhưng ngoài gia đình tôi ra, có rất ít…