Có một ngày anh chẳng thích nhìn mưa
Cũng chẳng xốn xang khi ai bất ngờ trong tâm trí
Không ngân nga, những vần thơ ủy mị
Hoặc mơ về những điều quá xa xôi
Không hẳn là buồn
Vẫn nghe nhạc mãi thôi
Nhưng không phải những bản tình ca như ngày trước
Chỉ không lời là được
Chẳng ngôn ngữ nào đi đến được tâm can
Anh vẫn ngồi nghĩ miên man
Vẫn thức đêm, nhưng không để nhớ về ai cả
Vẫn một mình
Buồn bã
Nhưng không phải vì em hay một cuộc sống mai sau
Và một ngày khi nhẹ lướt qua nhau
Anh bỗng chợt rùng mình sững lại
Giữa bộn bề ta đứng nhìn nhau mãi
Hay như người dưng, bước đi tiếp qua đường
…
27/11/2013
– Có một ngày…, Nguyễn Tiến Hưng
[wpcc-iframe width=”640″ height=”360″ src=”https://web.archive.org/web/20220702050151if_/https://www.youtube.com/embed/videoseries?list=RDMyWEwceFuPQ” frameborder=”0″ allowfullscreen]
Comments
comments