Mình đã “nhấm nháp” Tôi nói gì khi nói về chạy bộ của Haruki Murakami từ hơn 1 tháng rồi nhưng vẫn chưa đọc hết. Đơn giản vì đọc không cần phải đến trang cuối cùng. Đơn giản vì thời gian là 1 thứ ngoài tầm với của mình. Đơn giản vì dở dang cũng là 1 thứ mà cuộc sống này luôn giành cho con người.
Chiều nay trong lúc chờ đến giờ đón Ngỗng đi học về, chờ đến giờ nấu cơm, lại lôi quyển này ra đọc lại những đoạn mình đã đánh dấu và tỉ mần ngồi type lại cho ai đó vô tình đọc được, biết đâu thấy đồng cảm.
Nhạc nền là Run To You của W.Houston. Lâu lắm không nghe bài này và ú ớ theo câu I Wanna Run To Youuuu….
Trích trang 28 & 29 Tôi nói gì khi nói về chạy bộ của Haruki Murakami
“… Tôi chạy bộ để đạt được một sự rỗng không. Nhưng như bạn cũng đoán được, thảng hoặc một ý nghĩ sẽ lẻn vào cái rỗng không này. Tâm trí con người không thể hoàn toàn trống rỗng. Cảm xúc con người không đủ mạnh mẽ hay kiên định để duy trì một tình trạng chân không. Điều tôi muốn nói là, các kiểu tư tưởng và ý nghĩ xâm chiếm những cảm xúc của tôi trong lúc tôi chạy vẫn là thứ yếu so với cái rỗng không ấy. Không có nội dung, chúng chỉ là những ý nghĩ bất chợt tập hợp xung quanh cái rỗng không trung tâm đó.
Những ý nghĩ chợt nảy ra trong khi tôi chạy giống như mây trên bầu trời. Mây đủ mọi kích thước khác nhau. Chúng đến rồi đi, trong khi bầu trời vẫn là bầu trời vĩnh cửu. Những đám mây chỉ là những vị khách trên bầu trời đi qua rồi biến mất, bỏ lại bầu trời. Bầu trời vừa tồn tại vừa không tồn tại. Nó có thực thể và đồng thời không. Và ta đón nhận cái khoảng mênh mang ấy và say sưa thưởng ngoạn, chỉ vậy thôi…”
Những buổi sớm hoặc chiều những lúc ở trên tàu HQ996, trước mắt mình chỉ có những đám mây dày đặc mình lại nghĩ đến đoạn này, bởi cảm xúc của mình cũng giống như những đám mây ấy. Đó là khi bịt kín toàn thân trong mũ bảo hiểm, áo chống nắng, khẩu trang phóng xe máy trên những con phố vô hồn ở Hà nội trên đường đi làm mỗi sớm, trong đầu mình là 1 sự rỗng không, mình cứ đi theo 1 thói quen, và chỉ biết mình nhấn ga đi và đến cơ quan không 1 thứ gì đọng lại, trôi đi và cứ thế trôi đi…
Comments
comments